Dạy con kiểu Âu - kiểu Á
Lớp có một cô bé người TQ, giờ chơi nào cũng ngồi ngơ ngẩn một góc. Cô giáo hỏi: “Con đang làm gì thế?”, câu trả lời luôn là: “Con không làm gì”. “Thế con có muốn làm gì ko?” “Con không, con chẳng biết làm gì bây giờ.” Nếu tiếp theo cô bảo: “Hay là con có muốn chơi đất nặn ko (hoặc chơi bóng/vẽ... ko?” thì lập tức cô bé hớn hở làm đúng việc được gợi ý. Ngược lại nếu cô giáo không nói gì, cô bé sẽ ngồi vơ vẩn một chỗ đến tận trưa, trong khi bạn bè náo nhiệt chạy ra chạy vào. Các cô giáo đều thắc mắc vì sao cô bé này luôn ngồi một chỗ, không chọn trò chơi hay việc gì để làm cả, cho đến khi gặp mẹ cô bé trong buổi phụ huynh đến thăm trường. Suốt cả buổi sáng, cô bé bận rộn làm những gì mẹ chỉ: “Con làm thiệp cho ba nhé. Sắp đến Ngày của cha rồi.” “Con nấu bữa sáng cho em trai nhé. Em thích ăn trứng đấy.” Mỗi lần được mẹ chỉ là cô bé lại hớn hở đi chơi và quay về với một sản phẩm để khoe với mẹ rồi lại tiếp tục đi chơi trò khác theo gợi ý của mẹ. Thì ra đó là cách mà bé thường chơi - chơi theo gợi ý của mẹ.